Một
nét Tây phương giữa làng quê hay thành phố Việt bao giờ cũng làm liên
tưởng đến những chuyện đổi thay. Nhưng một bờ giậu xanh nghiêng mình
bên bức tường hiện đại với chi chít những thanh sắt lạnh lùng lại làm
không gian trở nên mềm lại và con người bỗng trở nên nhẹ nhõm hơn. Mang
âm hưởng phương Tây, nhưng những bờ giậu xanh lúc nào cũng nhẹ nhàng
trìu mến và thân thuộc.
Thử
một lần ngắm trời mưa, những con phố, những ngôi nhà chìm trong màu
trắng xóa và trở nên khiêm tốn trước sự mạnh mẽ của đất trời, vậy mà
những bờ giậu vẫn xanh. Cũng oằn mình dưới gió, dưới mưa nhưng lại để
chờ đợi cho một sự bừng lên, rồi lại tốt tươi.
Không
phải ngẫu nhiên mà ngày nay, bên ngoài những ngôi nhà thành phố thường
xuất hiện những mảng tường xanh mát. Vừa để trang trí, vừa như giúp con
người gội rửa được những bụi bặm thường ngày, và giúp họ trở về với
những gì trong lành, thân thuộc của quê hương.
Với
những ngôi nhà chọc trời, kính trong suốt, bạn chỉ nhìn ngắm nó và trầm
trồ về lối kiến trúc hiện đại, một sự sáng tạo không ngừng của các kiến
trúc sư, thế nhưng chẳng bao giờ bạn nghĩ rằng nhìn chúng bạn sẽ vơi đi
mệt nhọc. Cũng phải thôi, bởi chỉ có những bờ giậu xanh mới mang lại
chút thanh thản nơi tâm hồn, làm nhẹ thênh đi những âu lo thường trực.
Một
tòa cao ốc - một mái nhà tranh, một thành thị - một nông thôn… có phải
là một sự so sánh khập khiễng, thế nhưng một bờ giậu nơi làng quê hay
thành thị, ở một tòa cao ốc hay một mái nhà tranh thì cũng đều dung dị,
an lành, đơn giản bởi nó không thay đổi, không thô ráp, không chai sần.
Giậu
xanh, màu xanh của thời gian nhưng không phai nhạt. Giữa cái mênh mông
của đất trời, giữa phô trương của cuộc sống, giậu xanh vẫn ẩn chứa
trong nó nhiều điều bí ẩn và mang một vẻ đẹp thanh khiết của quê mình.
Dù trên mái ngói không còn đỏ màu hay bên một mái nhà tranh, dù trên
hàng rào sắt nhọn, dù trên những tấm cửa kính lạnh lùng… thì bờ giậu
xanh vẫn là bờ giậu xanh với những nét nguyên sơ đằm thắm.
Sẽ
không còn tháng ngày với “bốn bức tường mưa nắng cứ dửng dưng” vì ngôi
nhà đã có những bờ giậu xanh. Khép lại một ngày qua, bắt đầu một ngày
mới, thì vẫn là bóng dáng của những bờ giậu xanh, đúng, rất xanh!